X

Ai rồi cũng sẽ về nhà

Người ta luôn muốn đi đây đó, đi thật xa, khám phá những chân trời mới lạ. Người ta cảm thấy ngôi nhà nhỏ hẹp chỉ kìm hãm những bước chân tự do của tuổi trẻ.
“Về nhà” – chưa bao giờ anh thèm cái cảm giác này đến thế. Đã năm năm rồi, anh không ngả lưng trên chiếc giường thân thuộc, không vuốt ve chiều chuộng chú cún nhỏ chắc có lẽ đã già và không một lần được ăn bữa cơm gia đình tròn vẹn. Nước mắt bỗng chực trào. Nỗi nhớ thương vồ vập tràn về cuộn dâng trong lòng anh từng đợt sóng dữ dội, thôi thúc những bước chân run rẩy và lay động một con tim cũng đang run lên bần bật. Anh đứng đó, ngước nhìn lên bầu trời cao rộng, dang tay hứng những giọt nắng tinh khôi của ngày mới đến. Và mỉm cười. Nụ cười yên bình nhất sau ngần ấy năm. Dường như bầu trời cũng trong xanh và nắng tháng Tư cũng bỗng nhiên thật đẹp. Sau ngần ấy năm…
Khoảng thời gian năm năm xa nhà, anh không phải là người con xa quê hương đi tìm con chữ, không lưu lạc đất khách để dựng xây sự nghiệp và cũng chẳng phải là người đam mê khám phá, mà mải miết đôi chân mình du ngoạn những vùng đất xa xôi.
Ngày hôm nay, anh mãn hạn tù. “Trở về thôi” – anh thầm nghĩ.
Nếu là trước đây, anh thà lang thang đâu đó khắp các cà-phê, quán xá chứ nhất định không muốn bó hẹp thân mình trong bốn bức tường nhà chật hẹp. Ngày trước, chưa bao giờ anh thực sự xem trọng ngôi nhà này. Tình thương yêu bao la của cha mẹ, với anh lại trở thành sợi dây trói buộc những tháng ngày tự do. Anh thích một mình lớn khôn giữa xã hội đầy rẫy những hiểm nguy và rong ruổi cuộc đời mình theo những trò vui quên đường về. “Con đã lớn khôn, khắc biết tự lo cho mình” – lời anh nói như xát muối vào tim những mái đầu ngả bạc.
Chuyện gì đến cũng sẽ đến. Khi gia đình đã chẳng còn là nơi anh muốn quay về, khi lời nói của mẹ cha chẳng thể khiến anh hồi tâm chuyển ý, khi người yêu cũng đành bất lực nhìn anh sa ngã. Anh sập bẫy cuộc đời. Nhà anh vẫn ở đó, vẫn mòn mỏi trông đợi người con quay đầu. Nhưng anh chỉ xem là căn gác trọ, vài lần ghé thăm rồi lại lao đi như một con thiêu thân.
Cuộc đời này ghê gớm lắm. Bạn bè cho là tốt, thực ra lại chỉ quan tâm đến cái lợi của bản thân. Chính những người bạn tốt mà anh tin tưởng, cuối cùng lại trở thành kẻ xui khiến anh rơi vào vòng lao lý. Bản án 5 năm là cái giá quá đắt mà anh phải trả cho những phút giây nông nỗi và bốc đồng của tuổi trẻ. Và anh đi tù.
Còn ai khác lúc này đau khổ vì anh nếu không là cha mẹ? Ai khác lúc này chẳng hề bỏ mặc anh nếu không là gia đình? Những đứa con sai đường, lầm lỗi hay tù tội, cha mẹ vẫn luôn sẵn lòng dang rộng vòng tay chở che và tha thứ. Cho dù anh là đứa trẻ 5 tuổi ngây ngô ngày nào thích sà vào lòng mẹ nũng nịu đòi quà. Cho dù anh là một người trai trưởng thành 30 tuổi của hôm nay, luôn tìm cách đẩy mẹ ra xa và chê cha già lôi thôi, phiền phức. Thì sau tất cả, tình thương của mẹ cha dành cho con vẫn mãi mãi vẹn nguyên như ngày đầu.
Ấy vậy mà cho đến tận hôm nay, anh mới nhận ra bài học quý giá nhất của cuộc đời. Ai rồi cũng sẽ phải về nhà, vì chỉ duy nhất gia đình là nơi dành cho chúng ta tình yêu thương vô điều kiện. Ai cũng phải về nhà để bắt gặp chính mình của ngày hôm qua – cái thời ấu thơ trẻ dại, nuôi trong mình những mơ ước tinh khôi cho một ngày mai vào đời. Để tựa lưng nghỉ ngơi khi mỏi mệt và để đứng dậy thật vững vàng sau mỗi lần vấp ngã. Bài học “Về nhà” anh học được suốt những năm tháng nỗi nhớ gia đình cồn cào trong tâm thức, chỉ biết cắn chặt môi nuốt những giọt nước mắt chảy ngược, xé từng tờ lịch rồi vò nhàu trong tay mình thương xót, vì đường về nhà hãy còn lắm gian truân.
Anh nghe có tiếng gọi thân thuộc ở phía sau lưng. Quay đầu lại, bóng dáng ai quen hiện ra lòa nhòa sau đôi mắt ướt. Ở phía bên kia đường, cha mẹ đang vẫy tay gọi con trai mình. Anh ngỡ ngàng xúc động, thì ra chỉ cần anh quay đầu nhìn lại, gia đình đã ở đó, và vẫn luôn ở đó.
Trong ánh nắng dịu dàng của buổi sớm tháng 4, người ta lại thấy người con trai ấy đi ở giữa cha và mẹ tạo thành ba chiếc bóng đoàn viên trên con phố đông người, giống như cái thời xa xưa con trai vẫn thích làm “cục nhân” chui vào giữa.
“Con trai à, chúng ta về nhà thôi !
Như Phong
Từ khóa tìm kiếm: nhung buoc chan, tuoi tre, chua bao gio anh, ngan ay nam, phai la nguoi, hom nay anh, lai tro thanh, gia dinh da, me cha, ai khac luc, anh neu khong, du anh, phai ve nha, do,
Chuyên mục: Cuộc Sống
Bài viết liên quan

Trang web này sử dụng cookies.