Đã yêu thì nên biết sàng lọc. Chọn đúng người, đúng đối tượng chứ đừng trục lợi. Là con gái, hãy để người đàn ông mình tự nhận thức rằng ” Có em, là món quà vô giá nhất, mà anh có được”. Đừng để họ suy nghĩ rằng ” Có em thật dễ dàng, vì biết bao người đàn ông kia, đã từng có được em”.”
Trái tim là của mình, sao cứ thích chạy theo người khác. Nói không nghe, dạ thưa cũng chẳng trả lời.
Đàn bà là những người luôn chịu thiệt thòi nhiều nhất, ngẫm đi ngẫm lại đau khổ nhất cũng là phận đàn bà. Đàn bà – là những người chẳng bao giờ có được trong mình những quyết định vững chải như người đàn ông, sự rụt rè quá hóa thành yếu đuối. Phải kể đến nơi ngực trái của họ, nơi đó luôn có 1 trái tim mãnh liệt yêu thương.
Đàn bà mạnh mẽ thì được bao nhiêu người, nhưng đó cũng chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài thôi, bên trong là sự yếu ớt len lỏi. Đàn bà yếu đuối thì phải nói đến hàng tá, chứ đong đếm chẳng biết bao nhiêu người. Chỉ những vấp ngã tưởng chừng như là đơn giản, nhưng rồi cũng chẳng thể đứng dậy nổi, sự yếu đuối thể hiện rõ nơi họ. Chính vì những lý do đó, họ luôn cần 1 người đàn ông mạnh mẽ, 1 người có thể ôm họ từ phía sau khi họ vục ngã, 1 người đàn ông trưởng thành, chínchắn cùng họ vượt qua những giông tố nơi cuộc sống mệt nhoài.
“Anh thương em, anh yêu em nhiều lắm”. Đàn ông họ nói rồi họ lại quên, hết thời gian yêu đương họ dửng dưng bỏ hết tất cả, bỏ cả người đàn bà đáng thương cùng với những đau thương chưa bao giờ nguôi ngoai trong lòng. Nghĩa vụ yêu đương cũng đã xong, người phụ nữ nửa vời chứ không phải cầđời của họ cũng nhanh chóng bị chìm vào quên lãng. Trong tâm thức của những người đàn ông, tình yêu cứ như 1 ván cờ, cũng sẽ có kẻ thắng kẻ thua, xong mạnh ai nấy về.
“Anh hứa, anh thề, anh quên nhưng tôi không quên” Câu cửa miệng của người đàn bà luôn là như vậy, đàn bà ai cũng như nhau, dù cách yêu của họ không bao giờ giống nhau, nhưng có điều đến phút cuối, chẳng thể giấu đi giọt nước mắt không ngừng tuôn chảy.
Chuyện đời, nếu như cố gắng ngồi lắng nghe, tâm sự với đàn bà thất bại sau yêu đương thì dành ngày cũng chưa hiểu hết họ. Nhiều người xung quanh hay chế nhạo những người đàn bà lụy tình, yêu đương thôi mà xong rồi kiếm người khác, hơi sức đâu mà vất vả mang theo bên mình rồi cứ như con thiêu thân lao vào trò chơi thế gian thế? Nghe mà nực cười, yêu đương như mấy người chắc chắn rồi cũng chẳng có tình yêu nào đẹp cho thời tuổi trẻ đâu, yêu đương mà cứ như mua uống tách trà, trà dở tôi thưởng thức trà khác, thích pha trò cho người khác đàm tiếu. Nhiều người đàn bà vui tính lắm, trêu nhau là mấy tháng rồi, quen người mới cho vui sự đời, hơi sức đâu mà vấn vương, quả thật họ rất tầm thường dưới ánh nhìn của tôi.
Những người đàn bà đem hết lòng dạ yêu thương đàn ông, tôi nghĩ ít lâu sau các người đó sẽ đươc thượng đế trả cho món nợ, là sẽ có người đàn ông yêu cô gái đó tha thiết như các cô đã đem hết lòng dạ mình cho họ kiểu như thế. Còn đàn bà trăng sao, rồi cũng chẳng được tình yêu nào trọn vẹn,,ai rồi cũng ruồng bỏ mấy cô đi như cách các cô xem nhẹ tình yêu đối với những người đàn ông đã từng lướt qua đời mình.
Lụy tình quá cũng không được nhưng vô tình quá cũng không xong. Nhưng ở đời, tình cảm của 1 nam và 1 nữ là sự gán ghép hoặc cũng là sự sắp đặt của 1 cuộc dạo chơi. Chúng ta nâng niu cũng được mà ghét bỏ cũng chẳng sao. Chỉ nhớ rằng, giây phút nào đó trong cuộc đời, khi ta biết rung động cho đối phương, nghĩa là ta biết cảm nhận biết tương tư và chẳng ai khác, là do trái tim mình đã tự quyết định chọn người đó. Giống như trên nhiều hãng thời trang nổi tiếng, dù biết bao nhiêu thứ đồ đẹp, nhưng cuối cùng ta chỉ chọn món đồ duy nhất ta thích mà thôi. Phút giây ta biết mình thương 1 người là giây phút đẹp đẽ nhất.
Đã yêu thì nên biết sàng lọc. Chọn đúng người, đúng đối tượng chứ đừng trục lợi. Là con gái, hãy để người đàn ông mình tự nhận thức rằng ” Có em, là món quà vô giá nhất, mà anh có được”. Đừng để họ suy nghĩ rằng ” Có em thật dễ dàng, vì biết bao người đàn ông kia, đã từng có được em”.
Blogsudo (theo guu)