X

Gửi em, cô dâu của một chàng trai may mắn không phải anh!

Nhớ nhé, cô gái ngày mai thành vợ người đàn ông khác. Anh sẽ tới dự, nếu thấy anh, em phải cười thật tươi và hồn nhiên vì chúng ta là bạn cũ thôi mà…
Gửi em, cô dâu của một chàng trai may mắn không phải anh!
Có lẽ giờ này em đang ngủ. Em cần ngủ một giấc thật sâu, bỏ lại sau lưng những bộn bề. Trong giấc mơ đêm nay, hãy cứ hướng về những gì chờ em phía trước. Còn mọi thứ là kỉ niệm thì quên nó đi em. Kỉ niệm đó, bao gồm cả anh
Ngày mai, em sẽ khoác lên mình chiếc váy trắng tinh khôi như bao lần em từng ao ước nói với anh. Tất nhiên, anh không có may mắn khoác tay em đi vào lễ đường, không có vinh dự được trả lời câu hỏi của người chủ hôn rằng: “Tôi đồng ý cùng người con gái này sống đến trọn đời”. Chiếc nhẫn nhỏ xinh em sẽ đeo vào tay người khác như một minh chứng sẽ gắn kết đến tận cùng.
Còn anh, khi ấy anh sẽ ăn mặc bảnh bao, hòa vào dòng người tới dự lễ cưới của em. Anh sẽ ngồi ở một vị trí có thể nhìn em rõ nhất. Thấy em cười, thấy em khóc vì xúc động và thấy em hôn người đàn ông của mình. Anh hứa cũng sẽ vỗ tay thật to để gửi lời chúc phúc đến em. Chúng ta sẽ đóng tròn vai của mình, không phải là cố diễn mà sự thật nên là như thế.
Ai đó nói rằng hôn nhân cứ tiếp tục còn tình yêu xưa cũ có thể giữ trong tim. Nhưng nếu em đã từng yêu anh thật lòng thì giờ em phải quên hết nhé. Một cuộc tình dăm bảy năm nếu không đi được đến cái kết cuối cùng là hôn nhân thì cũng là thứ nên quên đi mà sống. Tiếc làm gì, nhớ nhưng làm gì để rồi hiện tại mãi hoài vương quá khứ.
Sự trân trọng tình yêu đã qua không có nghĩa là em phải nhớ về anh và về những kỉ niệm đã phai dần theo năm tháng ấy. Bộ não con người nhỏ lắm, chi bằng em bỏ bớt qua khứ đi, thêm vào đó những hình ảnh của hiện tại, tương lai, bên người đàn ông mà em chọn làm chồng.
Em sẽ là một người vợ thiếu thủy chung nếu sống bên chồng mà nhớ thương người tình cũ. Anh ngàn lần không muốn. Khi nào anh lấy vợ, anh sẽ xóa sạch kí ức về em, để chúng ta sống cho hiện tại mà thôi. Nếu em giữ anh trong lòng, thi thoảng trong một buổi chiều buồn, khi vợ chồng em giận dỗi, ắt là em sẽ lại nhớ tới anh. Em sẽ hậm hực, sẽ tự nhủ với lòng mình, sẽ nói câu: “Giá như…”
Thế là hôn nhân có vết rạn rồi đấy em…
Đừng bao giờ đặt quá khứ và hiện tại để rồi so sánh với nhau. Nếu anh tốt, anh và em đã không chia tay như thế. Nếu chúng ta thuộc về nhau thì giờ anh đã không mặc chiếc áo bảnh bao để tới dự đám cưới em như một người bạn cũ. Cuộc sống có lí do để sắp xếp những cuộc gặp gỡ và cũng có lí do để cho cuộc gặp gỡ nào ở lại mãi trong đời.
Anh rất sợ… Anh rất sợ cuộc tình “đã từng” sâu đậm của chúng ta sẽ làm em hoài nghi hiện tại. Rõ ràng anh thấy là em đang hạnh phúc. Nếu ngay từ khi bắt đầu người ta đã không tin vào những thứ mình có thì không thể nào cảm thấy hài lòng với nó được. Vì vậy anh mong em hãy gạt những kỉ niệm sang một bên, sống cho hiện tại và ngày mai thôi em nhé.
Anh không phải là kẻ nói những lời xáo rỗng và giả tạo. Chỉ đơn giản là vì đã từng yêu nên chúng ta không có quyền làm người kia đau khổ sau khi xa cách. Bởi sau này anh cũng vậy, sẽ quên chuyện em đã từng là người anh yêu. Anh sẽ quên, quên sạch…
Nhớ nhé, cô gái ngày mai thành vợ người đàn ông khác. Anh sẽ tới dự, nếu thấy anh, em phải cười thật tươi và hồn nhiên vì chúng ta là bạn cũ thôi mà…
Chuyên mục: Yêu

Trang web này sử dụng cookies.