– Khi yêu con gái quên đi bản thân mình, vì quá yêu người đàn ông của mình mà cô có thể hi sinh cả tuổi thanh xuân, thậm chí là tương lai để được bên anh…
Tình yêu có sức mạnh thật ghê gớm, nó có thể làm cho con người ta gục ngã hoặc mạnh mẽ đứng lên trong tích tắc. Bất kể khi ai tham gia vào vòng xoáy của tình yêu đều phải cảnh giác và trân trọng nó nếu không rất có thể một ngày bạn sẽ bị đẩy ra khỏi vòng tròn đó một cách đớn đau.
Nghe đâu đây vẫn có ai nói rằng: “Khi yêu con gái trở nên ngu ngốc còn đàn ông thì trở nên khôn ngoan.”
Sẽ chẳng thể ai lý giải nổi được nguyên do này cũng chẳng có loại thuốc nào chữa trị được vấn đề này. Có lẽ đó là do ông trời đã sắp đặt nên, bởi con gái được giao sứ mệnh là người giữ trong mình nhiều nơ-ron thần kinh cảm xúc nhất. Họ luôn đáng thương và đáng được thương.
Khi yêu con gái quên đi bản thân mình, vì quá yêu người đàn ông của mình mà cô có thể hi sinh cả tuổi thanh xuân, thậm chí là tương lai để được bên anh, để nghe anh ru ngủ bằng những lời nói hoa gió chưa có sự kiểm định từ “cục an toàn cảm xúc hôn nhân và gia đình”.
Khi yêu con gái bỗng dưng trở nên hay khóc hơn, nếu lúc trước vẫn còn là một cô nàng độc thân vui tính, hay cười, miệng oang oang cho rằng: “Mình sẽ không bao giờ khóc vì đàn ông” nhưng rồi ai biết đâu chữ ngờ, ngày lâm vào căn bệnh mang tên “tình yêu” cô đã khóc lên khóc xuống khi thấy anh cười vui bên ai khác, khi giận dữ anh bỏ đi còn cô ở lại với màn khóc đến thương lòng.
Khi yêu con gái từ thông minh, quyết đoán bỗng trở thành khờ dại, luôn nhập nhằng giữa các quyết định mà khiến họ phải đau đầu vắt óc mà nghĩ suy. Rõ ràng khi đang mang trong mình căn bệnh yêu thương cô bỗng thấy mình cứ lần này đến lần khác tha thứ cho người ấy mặc họ phạm lỗi ngày một rồi ngày hai mãi không từ bỏ. Nhưng thấy đấy, cô vẫn cứ tha thứ rồi giả vờ như không hề hay biết để mục đích cuối cùng là giữ được mối quan hệ.
Khi yêu con gái không còn là chính mình nữa. Bỗng một ngày cô gái vì mải miết chạy theo duyên tình mà quên mất đi gia đình mình, nơi cô đã sinh ra và lớn lên. Để rồi khi quay lại bố mẹ đã già ốm yếu, tự thấy bản thân suốt bao năm tháng khóc lóc sướt mướt vì người mình yêu mà bỏ bê người cha người mẹ đã tận tuỵ gom góp từng miếng cháo, miếng cơm nuôi khôn lớn tận bây giờ. Thậm chí khi cô khóc vì người đàn ông nọ, mẹ cô biết cũng đau lòng lắm chứ!
Con gái khi yêu không kiểm soát nổi bản thân mình. Vì người đàn ông vẫn nằng nặc đòi thoả mãn cảm giác “xác thịt”, vì nghe lời ong bướm ngọt ngào, hoặc vì lời đe doạ sẽ bỏ đi nếu không đáp ứng nên cô gái cũng đành lòng chấp nhận, để rồi khi hậu quả xảy ra, anh đi tìm đường của anh còn cô chẳng có con đường nào mà thoát thân. Chỉ còn lại nỗi đau chơi vơi.
Con gái khi yêu cứ như gà mắc phải tóc. Không giải quyết được vấn đề cũng khóc, gặp anh vào quán bar với cô nào cũng khóc, biết có người thứ ba đang xen vào cuộc tình của cô và anh cũng khóc và không biết làm thế nào để cư xử cho êm đềm. Một khi vướng mắc vào sợi dây tình cảm, nếu nó “cơm lành canh ngọt” thì chẳng đã phải bàn cãi nhưng khi yêu sự suôn sẻ toàn diện là điều không bao giờ xảy ra. Nên con gái cứ lao đao suy sụp giữa bên bỏ bên buông, giữa giữ lấy hay vứt bỏ… cái nào cũng khó, vậy nên con gái khi yêu như chú gà mắc tóc quả không sai chút nào.
Có lẽ phải sau khi buông bỏ một cuộc tình nào đó thì con gái mới nhận ra được sự ngu ngốc và dại khờ của mình, mới tìm lại được bản thân mà đã đánh mất. Con gái sẽ học được cách đứng lên sau vấp ngã, học cách buông bỏ, học cách xác định được kẻ nào đáng khóc và kẻ nào đáng cười vào mặt… nhưng cũng có những cô gái vẫn mãi luẩn quẩn trong đống đổ nát của tình yêu. Âu cũng là số phận!
Hải Văn