Trong cuộc đời ai cũng phải trải qua nhiều biến cố của cuộc sống và lưu lại trong ta những hồi ức cho dù là ngọt ngào hay khổ đau. Nếu như trước đâu anh đã từng yêu người trước bằng tất cả sự thơ ngây của “tuổi nổi loạn” thì bây giờ tất cả những gì tốt đẹp và ấm áp nhất anh sẽ dành lại cho em.
Nếu như cuộc tình tan vỡ lúc xưa của đôi ta khiến lòng em day dứt thì giờ đây anh tích góp tất cả tình yêu thương và sự ngọt ngào để giữ em lại bên anh. Xin em đừng buồn phiền về quá khứ của anh, mà hãy kiên định ý chí để trở thành người ở lại sau cùng trong cuộc đời của anh, em nhé !
Trải qua những ngày tháng xa em, anh mới biết hạnh phúc trong tình yêu không nằm ở điểm cuối cùng mà là ở những điểm “nút” những chặng đường khó khăn, gian khổ nhưng cũng ấm áp mà chúng ta đã cùng nhau trải qua.
Anh nhận thấy lòng chung thủy của người phụ nữ được ‘đo” khi người đàn ông có hai bàn tay trắng. Ngược lại, lòng chung thủy của người đàn ông được “cân” khi trong tay của anh ta đang có đủ mọi thứ. Cám ơn, cám ơn em rất nhiều khi đã không buông tay anh trong lúc này !!!
Nếu em yêu anh thì đừng bao giờ hướng trái tim mình về bất cứ nơi nào cả. Anh biết một ngày nào đó em sẽ cảm thấy mệt mỏi trong hoàn cảnh hiện tại hoặc là sẽ rung động trước vẻ hào nhoáng của 1 chàng trai nào đó. Anh nghĩ rằng mình không đủ cao thượng để bỏ qua tất cả nhưng chí ít anh cũng tự tin rằng: một khi trái tim em vẫn còn ở chỗ anh thì những giận hờn của anh sẽ tan biến mất.
Đôi lúc em hay hờn dỗi vu vơ khiến anh phải phát thét. Em rất bướng, không thích nghe lời và suốt ngày chỉ chăm chăm muốn làm theo ý mình. Em không ngoan, thậm chí đôi lúc còn rất cứng đầu nữa. Nhiều lúc em làm anh bất lực và chỉ biết thở dài, đứng nhìn em bó tay mà không biết làm sao để cải tạo cái suy nghĩ của em nữa. Cứ mỗi lúc tranh cãi thì em thường bỏ ngang câu chuyện và chạy ra ngoài sân. Cứ như bản năng anh lại chạy theo sau em nắm lấy bàn tay, kéo em vào lòng anh và khẽ nói: “ Anh sai rồi, đừng đi. Giờ anh đang rất giận, đợi khi nào anh hết giận thì anh sẽ xin lỗi em. Hãy về với anh, được không em?”. Thời điểm ấy, tim anh rung lên, cảm giác hạnh phúc lại ùa về, và anh biết mình thuộc về nhau.
Không giây phút nào mà anh không nhớ đến em, anh đợi trước cổng nhà em. Ôm em thật chặc và nói:“Bỗng dưng nhớ em, anh muốn gặp em. Vì biết đâu ngày mai em sẽ không còn bên cạnh anh nữa…”. Em dành một cái ôm thật chặt và ấm áp. Không biết với người đàn ông khác hạnh phúc là sao nhưng đối với tôi hạnh phúc chính là đây
Nếu lỡ duyên phận không đến với chúng mình, buồn thay khi chúng ta không thể cùng nhau đi hết quãng đường của cuộc đời. Nhưng anh vẫn cảm thấy an ủi vì khi biết chúng ta đã dành những gì tốt đẹp trong cuộc đời cho nhau. Yêu em, không bao giờ anh hối tiếc cả. Nếu như ngày đó mà có thật, thì anh vẫn sống để yêu em và ở kiếp sau nữa.
Yêu anh thì đừng ghen với quá khứ của anh, em nhé! Dù cho mình sẽ có thêm bao nhiêu lần cãi nhau và cho có những lúc cứ tưởng như đã để lạc mất nhau, chỉ cần em không buông tay anh thì anh tin rằng tim chúng ta sẽ cùng hòa chung nhịp đập. Nếu em yêu anh, anh sẽ khiến em tin rằng lựa chọn của mình là đúng. Nói sao nhỉ? Bởi anh không thể sống thiếu em trong cuộc đời này !!!
(Theo Yeu360)
Chia sẻ cho bạn bè cùng xem